Review truyện: Tận cùng là cái chết.
Tác giả truyện: Agatha Christie.

Đây là cuốn truyện thứ 12 mà mình sở hữu của nữ hoàng truyện trinh thám, Agatha Christie và mình nghĩ rằng đây có thể chính là đầu truyện hay nhất của bà mà mình từng đọc.
Tận cùng là cái chết vẫn đi theo phong cách viết truyện mà mình thường thấy trên các trang giấy của bà Agatha. Bà luôn viết lên những câu chuyện có vẻ rất đỗi bình thường lúc ban đầu, nhưng theo thời gian, càng đọc người ta sẽ càng cảm thấy có nhiều những sự quái lạ và kỳ dị ở xung quanh tất cả các nhân vật của bà.
Tận cùng là cái chết cũng đặc biệt kịch tính và rùng rợn đối với mình khi so sánh với các đầu truyện khác của bà Agatha Christie.
Rùng rợn là bởi bà Agatha có vẻ mạnh dạn hơn trong các án mạng ở cuốn truyện này. Cái chết nào cũng đều máu me hoặc vô cùng tàn khốc. Trong những đầu truyện khác, bà thường có xu hướng sử dụng độc dược nhiều hơn là những loại hung khí nguy hiểm cho các án mạng.
Kịch tính là bởi theo thời gian, mình nhận ra rằng tất cả các nhân vật đều chẳng có một ai đáng tin cậy hết, họ đều cũng giống như mình, hoàn toàn lạc lối trong sự nghi ngờ và sự tự nghi ngờ. Ở nửa cuối của cuốn truyện, mỗi lần sang trang thì mình đều phải chuẩn bị tinh thần cho một án mạng tàn nhẫn mới. Một cảm giác căng thẳng đến nỗi dù có án mạng hay không có án mạng thì mình cũng đều cảm thấy thót tim như nhau.
Bà Agatha chắc chắn đã thành công trong việc gieo vào đầu người đọc cuốn truyện này nỗi lo sợ khi bị theo dõi bởi tử thần, rằng cái chết có thể đang rình rập ở bất cứ ngóc ngách nào, bất cứ con người nào, bất cứ đoạn văn nào.
Các câu chuyện của Agatha Christie và các nhân vật của bà thường xuyên nhắc nhở cho mình nhớ rằng tất cả mọi người đều đang đeo những chiếc mặt nạ, và rằng chúng ta sẽ không bao giờ lường trước được bên dưới chiếc mặt nạ đó thực sự là một con người biến chất đến nhường nào.
Và cũng giống như mọi đầu truyện khác, các nhân vật trong truyện của bà Agatha thường không có quá nhiều chiều sâu, nhưng họ luôn được bà đặt vào đúng những vị trí cần thiết trong mạch truyện. Bà khiến mình yêu những nhân vật mình cần yêu và ghét những nhân vật mình cần ghét, mình nghĩ như vậy là đủ đối với mình khi đọc truyện của bà.
Truyện cũng có một cú plot twist ở mức trung bình theo quan điểm của mình. So sánh với plot twist của các đầu truyện khác như “Án mạng trên chuyến tàu tốc hành phương đông” hay “Cây bách buồn” thì mình nghĩ là plot twist của đầu truyện này không được sáng tạo bằng. Nhưng do cái plot nó được twist đúng lúc nên mình vẫn 100% thỏa mãn với cái kết của truyện.
Điểm sáng tạo của truyện này theo mình nằm ở bối cảnh của truyện. Tận cùng là cái chết được đặt trong bối cảnh ở thời kỳ Ai Cập cổ đại, từ những năm 2000 trước CN.
Tưởng tượng viết nên một truyện trinh thám chặt chẽ và ấn tượng đến nhường này, vào cái thời mà khái niệm thám tử vẫn còn chưa được hình thành, với các nhân vật luôn mang trong đầu những tư tưởng mê tín về các vị thần và ma quỷ, mà vẫn thành công trong việc lật mặt hung thủ cũng như là đưa ra được câu trả lời xác đáng cho mọi sự kiện quái lạ của truyện, đồng thời không hề khiến cho các nhân vật cư xử “out of character” hay coi thường văn hóa cổ đại của họ. Cuốn truyện này thực sự đã gợi nhắc cho mình lý do tại sao hồi nhỏ mình lại mê những dòng văn của bà Agatha đến thế.
Chia sẻ thật với các bạn là trước khi đọc truyện này thì mình đã đọc Cô gái thứ ba và Đêm vô tận, cả 2 đều là truyện được chấp bút bởi bà Agatha Christie và cả 2 đều hiện đang được xếp trong danh sách “những đầu truyện tệ nhất mà mình từng đọc”. Sau 2 vố hụt hẫng như vậy thì mình đã định sẽ không còn sưu tập truyện của bà nữa, nhưng Tận cùng là cái chết đã lại cho mình thêm hy vọng vào các tác phẩm khác của nữ hoàng truyện trinh thám.
Mình cũng đã sắm thêm một đầu truyện nữa của bà Agatha, mang tên Thung lũng bất hạnh, đầu truyện này sẽ lại có sự góp mặt của ngài thám tử lịch lãm Hercule Poiro nên mình cũng đang đặt khá là nhiều kỳ vọng vào nó. Mình sẽ không thể đọc nó ngay được vì mình còn nhiều việc khác phải làm, cũng như còn nhiều sách khác phải đọc, nhưng chắc chắn mình cũng sẽ sớm tham gia với ngài Poiro trong vụ án mới này, hy vọng là vậy, hehe.
Chấp bút: Tom.