Gửi Bạn,...

Gửi Bạn, Tôi của ngày hôm qua.
Tôi biết rằng hôm nay là ngày nghỉ.
Và tôi biết rằng chân của bạn vẫn còn đau lắm.
Nhưng tôi tin rằng đó đều không phải là cái cớ để bạn có thể nằm dài cả ngày mà lướt điện thoại như vậy.
Bạn không nhớ rằng chúng ta đã chán ghét việc sử dụng điện thoại và mạng xã hội đến thế nào rồi ư?
Bạn quên mất chúng ta đã phải vất vả đến nhường nào mới có thể xây dựng được những thói quen tốt như hiện tại rồi ư?
Bạn không còn muốn trở thành một con người tích cực hơn nữa hay sao?
Bạn không biết rằng chỉ cần để cho 1 ngày trôi qua vô vị như vậy thôi thì những thói quen xấu và cái thói tư duy trì hoãn sẽ lại có dịp quay lại ám ảnh chúng ta ư?
Tôi rất thất vọng, vì bạn đã để thời gian quý giá của bạn - không, thời gian quý giá của chúng ta chứ - trôi qua một cách phí phạm như vậy.
Hiện tại tôi đang phải hứng chịu những hậu quả từ một ngày lười biếng của bạn đây.
Tuy rằng lần này tôi vẫn có thể giải quyết ổn thỏa mọi chuyện.
Nhưng tôi tin rằng lần tới chúng ta sẽ không được may mắn như vậy nữa đâu, tôi à.
Đừng để những sự thoải mái nhất thời lấn át bạn nữa, tôi à.
Đừng lãng phí thời gian quý báu nữa nhé, tôi à.
Tôi thất vọng, vì tôi biết rằng rồi sau này bạn sẽ phải hối hận.
Giống như tôi của bây giờ, hối hận vì đã từng là bạn.
***
Gửi Bạn, Tôi của ngày hôm kia.
Tôi khuyên bạn nên bỏ ngay cái thói vừa lái xe vừa suy nghĩ những chuyện vu vơ đi.
Khi tham gia giao thông cũng là khi bạn cần tới nhiều sự tập trung nhất, vì an toàn của chính bạn và những người xung quanh.
Tôi biết rằng cuộc sống của chúng ta hiện tại đang có nhiều thứ phải lo lắng quá.
Tôi cũng biết rằng bạn thường hay nảy ra nhiều ý tưởng hay ho khi lái xe.
Nhưng liệu có đáng không?
Khi mà giờ đây chúng ta đang phải nằm trên giường với cái mắt cá chân sưng to như quả quýt.
Nó đau lắm, và nó sẽ khiến bạn phải trằn trọc cả đêm.
Nhưng tôi tin rằng chúng ta vẫn còn may mắn lắm, với chỉ một cái mắt cá chân bị sưng.
Sự tình đã có thể trở nên tồi tệ hơn, gấp nhiều lần đấy, tôi à.
Bạn đã khiến cho nhiều người yêu thương bạn phải lo lắng và sợ hãi rồi đấy, tôi à.
Hãy vì tôi, bạn của ngày hôm nay, mà lái xe thật cẩn thận bạn nhé.
***
Gửi Bạn, Tôi của một năm trước.
Cảm ơn bạn.
Tôi nói thật lòng đấy.
Cảm ơn bạn nhiều lắm, vì đã không từ bỏ niềm tin vào tôi.
Cảm ơn bạn đã vì chúng ta mà bắt đầu thực hành những thói quen sống tích cực mới.
Cảm ơn bạn đã không để tình trạng trầm cảm và những tia nhìn đánh giá, ngờ vực của mọi người xung quanh cản bước bạn thay đổi cuộc đời chúng ta.
Cảm ơn bạn đã lựa chọn những hoạt động thể dục, thể thao thay vì rượu bia.
Cảm ơn bạn đã lựa chọn những cuốn sách thay vì thuốc lá.
Cảm ơn bạn đã lựa chọn tình thân yêu nồng ấm thay vì sự khép kín lạnh nhạt.
Tôi có được mọi thứ như ngày hôm nay đều là nhờ bạn đã mạnh mẽ vùng dậy vào ngày hôm đó.
Có đôi khi tôi cảm thấy xấu hổ với bạn, vì tôi chót để bản thân sa đà một lần nữa.
Nhưng hình ảnh của bạn luôn nhanh chóng hiện ra và kéo tôi trở lại với ánh sáng tích cực.
Hãy tiếp tục làm vậy, vì tôi, vì chúng ta, tôi nhé.
***
Gửi Bạn, Tôi của hai năm trước.
Tôi biết rằng hiện giờ bạn đang đau buồn lắm.
Cuộc tình vun vén 4 năm trời đột nhiên đổ vỡ chỉ sau 3 tháng, ai mà không đau buồn cho nổi.
Có lẽ bạn đang cảm thấy hối hận, tức giận, buồn bã và bị phản bội.
Không sao hết, tôi cũng đã từng trải qua, nên tôi hiểu mà.
Tôi chỉ mong có thể nhắn nhủ với bạn một điều rằng, tình yêu của hai bạn không có lỗi lầm gì đâu.
Tôi biết chắc điều đó, bởi vì hiện giờ tôi và người ấy vẫn là hai người bạn tốt.
Chúng tôi đã học được cách tha thứ cho bản thân, để từ đó có thể tha thứ cho nhau rồi.
Tôi biết rồi bạn sẽ cần tới gần 1 năm vật lộn để thoát ra khỏi cái bóng của mối tính này.
Tôi những mong có thể khuyên bạn nên giữ lại khoản tiết kiệm mà bạn để dành cho đám cưới.
Nhưng thiết nghĩ, nếu không nhờ những chuyến du lịch dài ngày từ khoản tiết kiệm đó thì có lẽ bạn cũng sẽ không vượt qua nổi cú sốc tình cảm này chỉ trong vòng có một năm được. Vậy nên cứ làm đi, những gì khiến bạn cảm thấy yên lòng, tôi không tiếc nuối gì đâu.
Rồi sẽ có đau đớn đấy, tôi à.
Rồi sẽ phải tủi hổ đấy, tôi à.
Rồi sẽ lại khóc đấy, tôi à.
Rồi bạn sẽ lại tự hạ thấp chúng ta đấy, tôi à.
Nhưng tất cả đều là những sự trải nghiệm cần thiết, để bạn lại có thể vươn lên, để bạn lại có thể trở nên tốt hơn.
Để bạn lại một lần nữa, có thể trở thành tôi.
***
Gửi Bạn, Tôi của sáu năm trước.
Chúc mừng bạn đã đỗ đại học nguyện vọng một.
Bạn có tự hào về bản thân không?
Tôi mong là có.
Cũng hơi ngại, khi phải thú nhận với bạn rằng rồi chúng ta sẽ chẳng cần tới chiếc bằng mà bạn đã phải vất vả học tập và tốn kém tiền bạc để có được.
Nhưng mà không sao, tôi vui vì bạn đã sáng suốt lựa chọn con đường học vấn và giáo dục, thay vì bước đi trên con đường được người khác vẽ cho mà chạy.
Đây cũng là những năm tháng mà bạn sẽ nảy sinh nhiều thói hư tật xấu đấy, tôi à.
Chúng bám rễ vào suy nghĩ và lối tư duy của bạn, khiến tôi của hiện tại vẫn còn đang vất vả tìm cách nhổ hết chúng.
Tôi muốn gửi đến bạn nhiều lời khuyên lắm.
Từ chuyện ăn uống, ngủ nghỉ, cho tới chuyện tài chính và tình cảm.
Nhưng tôi sẽ phải tin tưởng ở bạn thôi, bởi lẽ tôi và bạn vẫn luôn là kiểu người chỉ học được các bài học thông qua trải nghiệm những sai lầm.
***
Gửi Bạn, Tôi của mười năm trước.
Chúc mừng bạn đã đỗ vào trường cấp 3.
Có lẽ bạn vẫn còn đang buồn vì chỉ đỗ được trường nguyện vọng 2, và trường thì cũng khá là xa nhà.
Bạn sẽ không còn được học chung với những đứa bạn thân nữa. Bạn cũng sẽ phải dần làm quen với những chiếc xe bus và việc dậy sớm đi thôi.
Nhưng tôi biết rằng rồi bạn sẽ vượt qua được hết tất cả những bất lợi ban đầu đó.
Rồi bạn sẽ có những người bạn mới. Di chuyển bằng xe bus cũng sẽ dạy cho bạn nhiều bài học cuộc đời quan trọng mà hiện giờ chúng ta vẫn còn đang hằng ngày vận dụng. Dậy sớm cũng sẽ là một thói quen tốt mà tôi phải cảm ơn bạn cho tới giờ.
Để tôi chia sẻ với bạn một bí mật nhé, và bạn không được nói cho các “tôi” khác biết đâu đấy.
Bạn, chính là người mà tôi tự hào nhất, và cũng là người mà tôi nhớ tới nhiều nhất.
Bạn, một tôi có ước mơ, có hoài bão. Bạn, một tôi luôn căng tràn sức trẻ và sự tự tin.
Bạn có những người bạn tri kỷ hằng ngày đồng hành cùng bạn. Bạn làm cho gia đình tự hào với những thành tích học tập xuất sắc của bạn.
Và trên tất cả, bạn được sống một cuộc sống đầy thoải mái và tự do.
Tôi mong bạn rồi cũng sẽ như tôi, sẽ trân trọng từng ngày tháng cấp 3 đẹp đẽ ấy.
Tôi ước chúng ta đã có thể làm nhiều hơn, nhưng thời gian trôi qua nhanh lắm.
Tôi mong bạn rồi cũng sẽ như tôi, luôn mỉm cười hạnh phúc khi nhớ về kỷ niệm ngày đi học của chúng ta.
***
Gửi Bạn, tôi của mười bảy năm trước.
Cảm ơn bạn đã gửi thư cho tôi, cũng là nguồn cảm hứng để tôi viết lên bài viết này.
Để bạn phải chờ mười bảy năm, nghĩa là tôi đã hồi âm trễ tới năm năm lận.
Thật ngại quá.
Có lẽ tôi cũng không nên vòng vo nữa, nên bắt đầu trả lời những câu hỏi mà bạn gửi cho tôi thôi nhỉ.
Nhìn chung thì sức khỏe tôi vẫn tốt, hiện tại tôi đang bị sưng ở mắt cá chân do tai nạn xe máy, nhưng có lẽ cũng sẽ sớm khỏi thôi, bạn yên tâm nhé.
Cha mẹ vẫn khỏe mạnh. Có lẽ bạn sẽ vui lắm khi tôi cho bạn biết rằng rồi bạn sẽ lớn lên và trở thành một người con hiếu thảo.
Tôi xin lỗi vì tôi vẫn chưa thể sống trong một khu căn hộ cao cấp và lái xe hơi đi làm như bạn mong mỏi.
Tôi cũng xin lỗi vì đã không lựa chọn để trở thành một đạo diễn phim bom tấn như bạn hằng mơ ước.
Bạn hỏi tôi đã lập gia đình chưa.
Tôi chưa lập gia đình và cũng chưa có con. Cảm ơn bạn đã gợi ý cái tên Mai cho con gái của tôi và tên Đăng cho con trai của tôi, bạn còn nhỏ tuổi mà đã chu đáo ghê.
Hiện tại tôi chỉ đang chung nhà với một chú mèo mập ú. Có lẽ bạn đang ngạc nhiên lắm, chúng ta của ngày đó vốn ghét chó mèo lắm mà nhỉ.
Bạn hỏi tôi có đang kiếm được nhiều tiền hay không à?
Tôi nghĩ có thể nói là có, ít nhất là chúng ta cũng không nghèo. Công việc hiện tại cho tôi những nguồn thu nhập đủ để khiến tôi thỏa mãn với những kế hoạch tài chính cá nhân của chúng ta.
Câu hỏi cuối cùng mà bạn gửi cho tôi là: Tôi có đang hạnh phúc hay không?
Đây quả là một câu hỏi khó, tôi của hiện tại cũng đang chưa biết phải trả lời thế nào cho phải nhẽ.
Có lẽ tôi nên để dành câu hỏi này cho một tôi khác trả lời thay. Một tôi với nhiều trải nghiệm sống và kiến thức hơn cả tôi và bạn. Một tôi đang ở gần với mục tiêu cuộc đời của chúng ta hơn.
Một lần nữa, tôi cảm ơn bạn vì bức thư bạn đã gửi. Những lời khuyên nhủ bạn gửi ở cuối thư khiến tôi xúc động lắm đấy.
Tôi chúc bạn sẽ còn tiếp tục mơ mộng và tiếp tục hiếu kỳ.
Tôi của hiện tại sẽ chẳng là gì nếu như không có bạn của những ngày hôm đó.
***
Gửi Bạn, tôi của ngày mai.
Bạn có đang hạnh phúc không?
***
“Keep Moving Forward”
Chấp bút: Tom.